₫vàng thẻ 0 5 chỉ
vàng thẻ 0 5 chỉ-“Được mà… được mà má… con thu xếp ổn thỏa công việc về nhà liền, về luôn rồi nghen má!”. Nói điều đó với má, má chớp chớp mắt để giọt nước hờ lăn. Giờ con cũng tập hát được vọng cổ. Đi làm xứ xa có vọng cổ để nghe nhưng không bằng hiệu lệnh câu vọng cổ của má, ngọt ngào sâu lắng ngân ngân. Như lúa đòng đòng ngậm sữa. Như chiếc chài quăng bắt cá sông mương. Như dòng Cần Chông vặn mình qua mấy ngạnh dừa nước. Má ngồi giữa chiếu, ba khảy đàn kìm thánh thót, mấy đứa con ôm gối nghểnh tai nghe má lên vọng cổ. Nếu ai có hỏi vì sao tôi vẫn còn yêu màu hoa lan trắng, tôi biết trả lời sau cho vẹn tiếng ân... tình. Nhưng lần này, má hết hơi hết sức để xuống cho trọn một câu vọng cổ. Con đã về nhà rồi, cạnh má. Má không cần xuống vọng cổ nữa, má nghen!
vàng thẻ 0 5 chỉ-“Được mà… được mà má… con thu xếp ổn thỏa công việc về nhà liền, về luôn rồi nghen má!”. Nói điều đó với má, má chớp chớp mắt để giọt nước hờ lăn. Giờ con cũng tập hát được vọng cổ. Đi làm xứ xa có vọng cổ để nghe nhưng không bằng hiệu lệnh câu vọng cổ của má, ngọt ngào sâu lắng ngân ngân. Như lúa đòng đòng ngậm sữa. Như chiếc chài quăng bắt cá sông mương. Như dòng Cần Chông vặn mình qua mấy ngạnh dừa nước. Má ngồi giữa chiếu, ba khảy đàn kìm thánh thót, mấy đứa con ôm gối nghểnh tai nghe má lên vọng cổ. Nếu ai có hỏi vì sao tôi vẫn còn yêu màu hoa lan trắng, tôi biết trả lời sau cho vẹn tiếng ân... tình. Nhưng lần này, má hết hơi hết sức để xuống cho trọn một câu vọng cổ. Con đã về nhà rồi, cạnh má. Má không cần xuống vọng cổ nữa, má nghen!